Là bộ truyện tình ái kể về sự cầm, nỗ lực của teen girls để bằng chứng mối tình to lớn dành mang lại anh chàng mà lại cô kính yêu. Mối tình đang biến thành thật tuyệt diệu cũng như đầy cường độ khi hai trái tim luôn hướng về nhau, quan tâm cũng như trân trọng lẫn nhau.
Ra mắt truyện Lý tưởng của em là được yêu anh
Tác giả: Khình Hi
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Lý tưởng của em là được yêu anh
Làn gió hè thổi tung cất cánh mái tóc nhiều năm.
đại dương Anh Vũ bên mày buổi tối sầm lang thang bên trên lề con đường vắng.
bị tiêu diệt tiệt! Cô biết mà, hiên giờ chẳng phải là ngày tốt lành gì.
ban đầu là giầy gãy gót, sau là vấp ngã xẩy tay, rốt cuộc là ôm hải dương số xe của anh bạn trai cũ về ngôi nhà.
– chị em kiếp! Hàn Quốc Cường, coi như anh giỏi.
hồ Anh Vũ buột miệng chửi thề một câu.
Càng nghĩ lại càng thấy bực. Có lẽ đại dương Anh Vũ, cô, chưa yêu anh ta thật nhưng lại Việc anh ta yêu cầu dẫn theo cô “bồ nhí” mang đến Trình làng cô là quan yếu chấp nhận được.
“Anh Vũ, bản thân mỗi chúng ta chia tay thôi.”
hồ Anh Vũ chưa yêu Hàn Quốc Cường yêu cầu cô chưa giận, cô chỉ điên do anh ta giám coi thường cô.
bên trên đời thiếu gì cách để nói lời chia tay. Hàn Quốc Cường có vẻ hẹn riêng cô ra chuyện trò hay chỉ đơn giản là call một cú điện thoại cô cũng trở nên vui vẻ gật đầu “được, em thích hợp lời chia ly.” cầm cố mà lại cái brand name mặt búng ra sữa đó lại chọn ngay loại phương pháp tồi bại nhất. Hỏi xem một gia đình bạn thần kinh tất cả biết điên là gì không?
hồ Anh Vũ nhìn lại hai nửa cái bảng số xe trong tay mà lòng nuốt chưa trôi cục tức này.
đúng là ngày ấy cô bao gồm mắt cũng như mù, sao lại hình như lựa chọn bắt buộc các loại bạn gian lanh này chứ?!
– Áaaaa… Chưa nhịn được nữa rồi. Chúng ta cần quay lại mang lại anh ta một trận new được.
có một gia đình nghĩ gì nói nấy cũng như cô, thật sự nhẫn nhịn là một bài toán. Nếu còn đề nghị giữ vững nhịn, cô sợ người vẫn bị tiêu diệt vị nghẹn…
nghĩ rằng có tác dụng, biển Anh Vũ xoay người hùng hổ chạy về hướng ngược lại.
Gì chứ? Chỉ đơn giản là nhận của anh ấy ta một tấm bảng số xe thôi nhưng mà, cô đã trả. Biển Anh vũ này không nợ ai khi nào, dù bao gồm phá sản cũng không nợ!
– Ơ…
vẫn Cách vội bỗng nhiên đại dương Anh Vũ bất ngờ đột ngột đứng lại, khuôn bên giãn ra trình bày vẻ bất cứ lúc nào, ngỡ ngàng hơn hết là sự vui mừng.
Trước mặt hồ Anh Vũ, con limosin màu đen tuyền sừng sững như một con tuấn mã bảnh mắt đỗ trước một gian can dự chính hãng.
Thú thực, cô chưa từng được chú ý con xe nào bảnh mắt mang đến chũm, mà lại còn đẹp hơn buộc phải kể mang lại tấm bảng số xe màu đen trắng bên trên nền black của con xe cao cấp.
biển Anh Vũ mở phệ hai mắt, hết nhìn gần như con số trong tay rồi lại quan sát đuôi con xe trước bên “0001” tuyệt đối, chúng đó chính là thứ cô sẽ bắt buộc.
– Ô hô!
hồ Anh Vũ kìm lòng không đủ bét lên một tiếng. Rón rén cũng như một kẻ móc túi lại gần chiếc xe.
Chẳng bi ai nghĩ cụm, đại dương Anh Vũ quăng luôn hai nửa tấm biển số xe trong tay, quay ra tỉ mỉ nghiên cứu vãn phương pháp khai quật món bảo bối mới này.
Sau một hồi ngó ngang, ngó dọc, thử đông, thử tây, cô vẫn chẳng sao tháo dỡ chúng rời khỏi chiếc xe này được.
biển Anh Vũ thở dốc ngồi ngả ra một mặt xe.
không cởi được!
bỗng dưng, một tia sáng léo lên trong đầu, hồ Anh Vũ vội đứng dậy, lục lọi trong túi sách một hồi lôi ra một chùm khóa xe.
Cô tận tình có quá trình trước mắt mà lại chẳng hay bao bọc từ khi nào vẫn đông nghẹt gia đình bạn.
-Được rồi!
biển Anh Vũ lất tay quệt đi các giọt mồ hôi bên trên trán, miệng nở nụ mỉm cười đến tận sở hữu tai khi thấy nhỏ ốc dần dời khỏi vị trí ban đầu.
– rút cuộc cũng xong.
Cô thế cái bảng trên tay cơ mà trong lòng sướng như điên ngây ngô.
>> tìm hiểu thêm Truyện sắc
đại dương Anh Vũ còn vẫn chìm trong niềm vui thì nghe sau lưng gia đình bạn có người hét lớn.
– Này, cô kia, cô nghĩ mình sẽ làm cho gì ráng hả?
đại dương Anh Vũ đứng bật dậy theo bản năng, các giọt mồ hôi mới lau đi, rất nhiều giọt new lại kéo dài chảy xuống.
– chúng tôi… Bên tôi có có tác dụng gì đây.
Cô chối trở thành.
người thân xưa bao gồm câu “có chứng giật mình” và đúng là kiểu của hồ Anh Vũ giờ đây đây.
còn nếu không làm cho gì sao bắt buộc chạy?
– Cô kia, đứng lại.
biển Anh Vũ sợ quá chạy một mạch nhưng chẳng giám quay đầu chú ý lại.
Cô cứ chạy, cứ chạy, cho tới lúc không còn nghe thấy tiếng người trong gia đình Hotline béo ở đằng sau.
Giờ nhìn lại ẩn dưới cô mới thấy nhà bạn có tiềm tố dự vào chạy ma la tông đường dài!
Coi như tất cả qua có lại, cô lấy biển khơi số xe của anh ta, đổi lại anh ta chạy theo cô… Cố là hòa.
Trời! Đây là kiểu cân nặng đo đong lường gì kì vậy?!
Khom người trong gia đình một lúc đến đỡ mệt, biển Anh Vũ đứng thẳng tổ ấm. Lưu ý đến xong xuôi khoát, lôi từ túi xách ra chiếc Smartphone màu bạch kim.
Ngón tay thanh mảnh lâu năm nhanh chóng chuyên chở bên trên hình nền phẳng, nhập một dãy số đang quá quen cùng, cô thở táo bạo đứng căn cứ vào tường.
– Anh vẫn ở đâu, chúng tôi có thứ hy vọng gửi.
Giọng biển Anh Vũ hiện thời với một giọng điệu lãnh đạm hiếm thấy. Nếu sẽ bằng lòng chia tay thì xem cũng như đang là mọi người xa lạ. Mà sẽ xa lạ thì chưa cấp thiết bắt buộc tỏ ra thân thương có tác dụng gì cho mệt.
– Anh Vũ, em đang khóc à?
Đầu bên kia giọng điệu mình phái mạnh pha chút phiền muội chứa lên.
Khóe môi biển Anh Vũ teo chiếm nhẹ, không hiểu anh ta nghe kiểu gì lại thành ra cô đang khóc nắm trời?!
– tôi vẫn cười! – Cô cam kết.
Đầu giây bên kia im lặng một lát đan xen cả các tiếng thở cực nhọc.
– Để lúc khác đi, ngay hiện tại anh chưa rảnh.
– không sao! Tôi tới chỗ anh. – Cô quyết đoán.
Lại một hồi im lặng nữa, tưởng như anh sẽ chẳng chú ý thời gian. Một lúc chậm sau đối phương new chậm rãi báo cáo.
– Anh còn chưa đi.
hồ Anh Vũ ngẩn mình chú ý điện thoại trong chốc lát.
Sao cô nghe ra, trong câu nói của anh ấy ta cả sự không được khỏe nhỉ?
hồ Anh Vũ lắc dạn dĩ đầu xua tan mẫu suy nghĩ. Chắn chắn cô bị viễn tưởng rồi.
“Thôi kệ, dù sao anh ta cũng không còn xúc tiến gì tới người thân nữa.”
Trong bất giác hồ Anh Vũ ngẩn đầu lên, đôi môi đào hơi hé mở.
đang là người nhà tính chưa bằng trời tính!
không biết chạy kiểu gì, cô lại chạy đến trước tiệm coffe khu vực Hàn Quốc Cường hẹn gặp mặt cô trước đấy… À, còn có “con trườn sữa” bắt đầu của anh ấy ta nữa chứ…
hồ Anh Vũ nhếch môi cười cợt mỉa, hít một hơi thật sâu, bổ sung lại bọc áo bên trên bạn, cô sải Cách mập vào bên trong.
vì vẫn biết trước vị trí Hàn Quốc Cường ngồi đề xuất cô chẳng mất chút công lao sẽ sắm ra vị trí.
Đôi chân biển Anh Vũ sẽ lập cập Bước về phía trước Hình như mắt chẳng ra khỏi Hàn Quốc Cường nửa giây.
hồ Anh Vũ, cô, tự nhận người thân chẳng phải là một số loại mình ít nói. Bởi vậy, cô không có khái niệm giữ im lặng trong mấy phút đầu ngồi.
– Ồ, cô tình nhân mới của anh ấy đâu rồi? – Cô mỉm cười mỉa.
Dù tất cả là kẻ ngốc cũng biết hồ Anh Vũ sẽ ám chỉ điều gì, Hình như ấy, Hàn Quốc Cường là thành viên cao cấp, chưa gồm lý do gì anh ta không hiểu.
Quả nhiên lông mày Hàn Quốc Cường chau lại, nhưng lại tuyệt nhiên không phải mở miệng nói.
– ý trung nhân cũng đúng cố kỉnh thôi.
biển Anh Vũ ngỡ như Hàn Quốc Cường cố chấp sở hữu tên gọi đề nghị hào phóng thêm mang đến “bò sữa” căn nhà anh ta một cái tên Hotline new.
bên Hàn Quốc Cường tối sầm lại, đề nghị cũng như cực kỳ mất kiên nhẫn, anh mới Chịu mở miệng, nhưng có vẻ như không dễ nói.
– Anh Vũ, anh…
– không cần phải nói, bên tôi có vẻ tự biết rằng.
Hàn Quốc Cường dại dột tổ ấm trong phút giây, đôi mắt lóe lên một tia sáng lạ rồi nhanh chóng lụi tàn.
biển Anh Vũ mặt mày chưa biến sắc lôi từ trong túi sách ra tấm bảng số xe vừa trộm được đặt trước mặt anh ta.
– Đây là trả anh, hiên giờ tất cả chúng ta chưa ai nợ ai.
xong xuôi lời cô chưa để Hàn Quốc Cường bao gồm cách mở miệng sẽ Nhanh vội nạm túi sách vứt đi.
***
giống như cô sẽ chẳng lúc nào nghe được câu anh nói – Anh Vũ, xin lỗi.
Hàn Quốc Cường hai tay nâng nhẹ tấm vươn lên là lên, mến thương, xem nó cũng như một món bảo bối quý hiếm.
Trong chuyện này, hơn ai hết, anh là chúng ta đau khổ nhất, ngưng ý trời sẽ định, anh và Anh Vũ ra đời không hề là để giành lẫn nhau.
– Khụ… Khụ… Khụ…
– Quốc Cường? Anh sao rồi?
Từ đằng sau một đôi bàn tay nhẹ nhàng xoa phần đa nhịp thở đến anh.
Mất một lúc lâu, Hàn Quốc Cường bắt đầu từ từ hồi lại, mà lại mặt mày bây giờ sẽ tái xanh không còn chú ý ra vẻ bên hồng hào Trước khi.
– Quốc Cường, anh bắt buộc đi bệnh viện thôi, khung hình anh thức sự Chịu chưa nổi nữa rồi.
Hàn Quốc Cường hai mắt lim dim, anh cạnh tranh nhọc lắc đầu.
– … Cố gắng, chúng ta về nhé?
– Được!
Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!
>> đọc thêm Truyện đam mỹ trọng sinh