Tóm lược truyện Oan gia Dễ Dàng Hóa Giải

 

Hồi nhỏ ngây thơ chưa hiểu chuyện, hai đứa trẻ trần truồng “hẹn ước” cùng với nhau bằng “miệng”

Trích đoạn truyện Oan da dễ dàng hóa giải

Tác giả: Tiêu Diêu bụi hồng
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện Oan gia dễ dàng hóa giải

Trích lời Chân Lãng —— “Phật viết, kiếp trước năm trăm lần ngoái đầu chú ý lại bắt đầu đổi được kiếp này một lần chạm mặt thoáng qua, nếu như sớm biết gặp buộc phải cô, ở lần ngoái đầu thứ bốn trăm chín chín, tôi vẫn đem tròng mắt của mình móc ra!”

Hai mươi hai năm trước

Mỗi dịp ngày cuối tuần, nhà xưởng dành mang lại công cán bộ nhân viên chức một chặng thời gian phúc lợi, tới phòng tắm nơi công cộng miễn giá thành, đối có đầy đủ da bãi thực bộ phận nhân lực ao ước cất giữ tiền mà nói thì đây chính là – chuyện tốt, bởi vì chẳng những tắm, còn chắc là thuận tiện dẫn theo chàng thanh nữ, chị ông xã, em thê thiếp. Cứ cho đến khi buồng tắm bắt đầu, một đám nam nữ hò hét xông mang đến, như gió lốc cuốn vào.

kèm theo, tranh vòi nước cũng nên có công nghệ. Chính giữa là đề nghị đẩy, ngay cạnh, đụng, huých, Thái cực quyền China, chưa thủ đạo Nhật bản, Đài quyền đạo Hàn Quốc, Thái quyền Thái Lan, Nhu thuật cộng binh pháp bố mươi sáu kế Bộ trường của mỗi căn nhà, chỉ có thể tranh là đang tranh cho cùng, dĩ nhiên lạ lùng đang là rất nhiều cao thủ chen buồng ăn, tranh bàn nạp năng lượng, len xe bus.

Tại sao lại nói cũng như rứa, phương thuốc chiến đấu: khi vừa mở cửa —— chiến thuật chặn lại, đem những mình khác ngăn ở ẩn dưới, bảo đảm mọi người là các bạn ban đầu, Như vậy new có lẽ tranh vòi nước trước tiên. Vào được rồi chẳng phải là toá quần áo nhưng mà trước hết cần đem đồ của bản thân mình treo lên vòi nước —— phương án bắt giặc buộc phải bắt vua trước. Khi tắm dưới chân bắt buộc đứng hình chữ T, hai tay khua khoắng —— tứ vắt quyền anh? Ai bao gồm mưu mô nhích tới gần, một tiếng ‘Lão Tử mang đến trước’ có tác dụng cho những người ta ảm đạm rời đi —— liệu địch tiên cơ a (ra tay, chiếm phần thời cơ trước kẻ địch) . Nếu không sử dụng được góc nhìn, phải nhờ vào thái rất quyền —— thân động mà chân chưa đụng, mặc người xô đẩy thân thể cũng như liễu trước gió, bên dưới chân có thể mọc rễ.

người vợ kèm theo chưa chen chân hễ thủ cụm cũng như nắm, mà lại cô gái bao gồm phương án khác có vẻ pháp bảo —— chiến thuật cuốn hút. Không hề trả tiền nước ai chưa ao ước a, ăn mặc quần áo dơ tất thối hóa học đống trong ngôi nhà một tuần lễ phần lớn đóng gói lại với ra từ từ giặt. Dì Lý xưởng chế tao Trước khi từng đóng gói năm tấm trải giường đến giặt, các thành tích là sau khi vào cửa ngõ ở đây, bị thành viên gia đình phía sau đẩy một dòng, nhất thời bao quần áo đè lên người trong gia đình bửa xuống đất, rất nhiều cẳng chân dạp qua, bất thình lình đạp dì Lý cũng như chỉ với dày 3 cm, hai ngón tay cũng trở thành dẫm sưng tấy.

thiếu phụ thông thường tắm mang lại đứa bé dại trước, sau khi tắm xong xuôi để chúng chơi ở một bên, sau ấy tự giặt quần áo của bản thân mình, thuận tiện ngồi lê đôi mách, tiếng nước chảy cũng chưa cắt giảm được đon đả truyện trò phiếm của bọn họ.

hiện thời, hai phụ nữ nhân một trái một cần sẽ truyện trò hết sức vui vẻ.

ck của thiếu nữ nhân bên trái là kỹ thuật cục của xưởng, bọn họ Cổ, đều đều các bạn trong xưởng gọi bà là Cổ mụ mụ. Cơ mà ck của nữ giới nhân bên phải tất cả treo một chức vụ ở phòng tài chính, tổ ấm thì sớm vẫn chuồn êm ra quanh đó làm ăn, bọn họ Chân, đều đều chúng ta Gọi Chân mụ mụ.

“Ai, Cổ muội, lần này chia phòng em ở tầng mầy?” Chân mụ mụ cần đến sức chà xát quần áo lót tay, thong thả hỏi.

Hơi nước lượn lờ trong phòng tắm, Cổ mụ mụ xát bột giặt, cụ lấy váy của thiếu phụ xoa: “Tầng tư, đầu phía tây.”

“Thật a?” động tác trong thủ túc mụ mụ dừng lại: “Chị cũng ở tầng tư, đầu phía đông.”

“A!” Cổ mụ mụ vứt lại váy trong tay, vẫy vẫy bong bóng nước: “Nói vì thế tất cả chúng ta là hàng xóm?”

“Vậy sau này phải chăm lo cho nhau rồi?”

“Đúng vậy!”

Hai chúng ta đang vị chuyện hàng xóm bắt đầu mà kích cồn thâm tình quan sát cho nhau, sau đó, góc buồng tắm tự dưng truyền tới một tiếng kêu thảm riêng biệt.

“A…”

Thanh âm quá mức bự rõ lanh lảnh, gắng tuy thế nhất thời không phương pháp nào biệt lập được là tiếng cậu gầy hay chị em, hai bởi vì đại tẩu đồng thời quay đầu…

Một nữ giới béo phì toàn thân trơn láng còn dính bong bóng xà phòng chạy mang lại, trong tay đem theo, đem theo, ách, đem theo một cậu nhỏ xíu, chỉ cần lúc này kéo đi, cô cố kỉnh vốn chẳng phải tay, cũng chẳng phải ủ ấp vai, cơ mà là, mà lại là…

Thứ gì đó, bên dưới rốn, giữa hai chân, một khúc lạp xưởng Quảng Đông, khụ khụ. (Há há há *ôm bụng*. Đồ vật gi ta?)

“Mẹ!” con gái chạy cho trước bên người mẹ, tiếng nói trong trẻo kêu to, “Đây là cái gì? Vị sao Chân Lãng có, con không có?”

ánh mắt của cô ý ở trong phòng tắm mờ mịt hơi nước lộ ra hồn nhiên vì vậy, tò mò Bởi vậy, hiếu kỳ Vậy nên, khả ái Bởi vậy.

Sau khi chú ý rõ thiếu nữ cố kỉnh đồ vật gi, Cổ mụ mụ chớp nhoáng chống nạnh rống Khủng, “Cổ Thược, con buông tay ra mang lại lão nương!”

Tiểu đàn bà oa mập mạp cực kì bao gồm cốt khí bĩu môi phình má, “Không ao ước, vì sao Chân Lãng gồm đặc điểm này nhưng mà bé không có? Bao gồm đề xuất sau khi chị em nhặt con từ đống rác về đang thêm bớt thứ gì hay không?” (ha ha, nhớ ngày xưa quá, cả ngày bị bà mẹ nói nhặt từ thùng rác về. Ha ha)

Cổ mụ mụ quan sát mẫu thiết kế chết chưa buông tay của bạn nữ, bàn tay phệ lại thế lên cổ tay nhỏ gái: “Mau buông tay, Chân Lãng bị ngươi gắng sắp hỏng rồi.” (Mau buông tay, Lãng ca nhưng mà hỏng là tỷ ân hận cũng không kịp a)

>> xem thêm phân mục Truyện h

“Không muốn!” thiếu phụ oa oa (Oa = búp bê) thề bảo an món đồ chơi mình muốn, chẳng những không buông tay ngược lại còn núm chặt hơn, “Cái này mềm mại, chơi thật tốt, con có muốn, người mẹ bảo Chân Lãng gửi cho con!”

Cô lại cần dùng lực, nam oa oa đáng thương nước mắt rơi cũng như mưa, so sở hữu vòi nước còn mãnh liệt hơn, tiếng khóc thét xuyên thủng cả mái phóng tắm: “Mẹ nha, đau đau nha.”

Chân mụ mụ hối hả ủ ấp nhỏ, tiểu oa nhi ba tuổi đáng thương, khóc kinh thiên rượu cồn địa quỷ thần khiếp sợ, tan mây phá trời, ở trong lòng bà bầu thút tha thút thít đáp: “Mẹ, bé chưa buộc phải, đau đau, cho Cổ Thược, mang đến Cổ Thược…” (Tội nghiệp soái ca của ta)

“Cổ Thược.” Chân mụ mụ sờ sờ gương mặt tham lam muốn giữ của cô bé oa oa: “Cái này, cần béo lên mới có lẽ đến, nếu không nhỏ hóng Chân Lãng béo lên đưa đến con?” (Hắc hắc, Chân mụ mụ đùa hiểm quá)

“Thật sự?” góc nhìn tiểu cô bé oa mau chóng sáng lên, có một mẫu chớp mắt lại buồn xuống: “Nếu Chân Lãng len lén đưa cho tất cả những người khác thì có tác dụng nắm nào?”

“Vậy con liền túm chặt lấy chúng, một mực đừng để chúng gửi cho người khác, đã có được hay không?” Chân mụ mụ trong mắt loé lên tia trêu chọc, nhìn đại trượng phu khóc thảm trong lòng, cố kỉnh tuy vậy mỉm cười vô cùng vui vẻ.

Cổ Thược bền chí gật đầu, quyến luyến không rời buông lỏng hai tay, thuở đầu buông tay còn không nhịn được cầm hai chiếc, bên tràn đầy nghiêm túc chú ý tí hon trai dễ thương trước mắt: “Chân Lãng, cậu đáp ứng tớ, sau này tính năng này phải gửi mang lại tớ nha, chẳng thể cho tất cả những người khác.”

Nam oa oa xung quanh nước rơi tí tách, nước bên trên thân gia đình bạn cũng như món đồ sứ cũng rơi tí bóc, vừa cần dùng sức gật đầu, vừa đứng vững khóc thút thít, đôi mắt Black tuyền được nước rửa qua sáng ngời, cái miệng non nớt bé nhỏ cũng đã được hơi nước hấp thành màu hồng phấn, dường như cũng có thể chảy nước.

Cổ Thược nhìn vẻ bên đáng thương của hắn cuối cùng cũng đều có một chút cảm giác tội bất lương, dù sao cái này chưa sớm thì muộn cũng chính là của mình, cố gắng thì yên ủi mẫu mọi người tặng kèm món công cụ giải trí này chút đi.

Cô vươn dòng tay ươn ướt ra, cần dùng sức xoa xoa xung quanh đối phương, “Tớ thơm cậu một loại, cậu đừng khóc được không?”

Chân Lãng nghiêng đầu cân nhắc một chút, chậm rì rì, có chút ngần ngừ —— gật đồng ý.

Cổ Thược hé ra một nụ cười cợt ngọt lịm, bưng hai má búp bê trước bên, từ từ tiến tới gần, hôn ra một tiếng rõ to: “Chụt!!!”

Chân mụ mụ vỗ vỗ đầu Chân Lãng: “Người ta cũng đã thơm thơm con rồi, con có đề xuất cũng cần thơm mọi người hay không?” Chân Lãng hít hít chiếc mũi, chú ý thiếu nữ oa mũm mĩm đã sớm cười cợt chưa thấy con đường trước mắt, mân mê miệng ủy ủy từ trần khuất áp ngay cạnh, hai tay vẫn cố kỉnh lấy nơi đau, nước mắt còn lởn vởn trong hốc mắt.

Một nam một phụ nữ, trần truồng ấp ủ chặt ở chung một vị trí, thỏa thuận với nhau hợp đồng bằng ‘miệng’ ban đầu, hiện thời, họ ba tuổi.

Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!

>> bài viết liên quan Truyện sắc

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *