Ân Ân vô cùng mong khóc. Tổ ấm còn lại duy nhất của cô vẫn chết thật. Mà lại bạn giám hộ của cô ý lại trông cũng như một tên đại ca xã hội đen ! !
Giới thiệu truyện nàng dâu chưa nói yes
Tác giả: An Kỳ
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện nàng dâu không nói Yes
Ông già ngồi ở trước bàn làm việc, mắt chan chứa thưởng thức, dò xét cảnh giác đứa trẻ đứng trước mắt.
Đứa trẻ này tên là Nghiêm Chinh, chính là cô nhi chưa cha không bà mẹ, cũng chính là học sinh ở trường tứ nhân vì ông lập ra, kết quả có lợi nghiệp ưu tú nhất. Theo ông biết, bố năm trước đây Nghiêm Chinh căn cứ vào thắng lợi khổ học của bản thân mình, thi đậu cao trung đệ nhất miền Bắc, nhưng lại bởi lẽ vì căn do buôn bán, gửi mang lại trung học Kiều bốn bởi vì ông Kiều Hải Sinh lập ra học.
Nhiệt trọng điểm Hoạt động công ích chính ông, hàng năm bán Chi phí học tập đầy đủ cho mười học sinh ưu tú, cơ mà Nghiêm Chinh chính là một tổ ấm trong đó.
Năm nay ban đầu, ông bổ sung một khoản học bổng du học Thanh Hàn, khiến năm học sinh ao ước tuy vậy không thể nào, giống như cho nước xung quanh nổi danh học che cầm lại thâm tạo. Năm nay vừa đúng Nghiêm Chinh có lợi nghiệp trung học từ Kiều bốn trúng tuyển.
“Quyết định!” Nghiêm Chinh chưa đắn đo một chút nào trả lời: “Tôi đã nhận được báo hiệu nhập học của ĐH Princeton, nếu như có thể, tôi hi vọng có vẻ cho Princeton học.”
Anh như cũ cặp mắt đậy lánh bao gồm thần chú ý thẳng tổ ấm đại trượng phu già, vẻ bên chưa kiêu ngạo không tự ti.
Thân là cô nhi chính anh từ bé dại cũng biết, van xin hoặc chọn lọc thấp bớt cũng thiết yếu giúp anh đạt được phần nhiều gì anh mong muốn, chỉ cần có núm, bắt đầu chắc là áp dụng nguyện vọng.
“Rất tốt!”
Kiều Hải Sinh tán thưởng gật đầu ông thích đứa trẻ này!
“Chúc mừng cậu, cậu nhận thấy khoản học bổng này rồi! Hi vọng cậu ở nước quanh đó chũm, tránh mua phụ lòng ta cấp học bổng này.”
“Nghiêm Chinh hiểu!” Nghiêm Chinh dừng lại một ít, hỏi tiếp: “Tôi nhận phần này học bổng tất cả điều kiện gì? Thí dụ như hợp đồng chuyển giao kèo mấy năm.”
“Nếu cũng như nhất định đề nghị cam kết hợp đồng, cậu đang vứt khoản học bồng này sao?” Kiều Hải Sinh tò mò hỏi.
“Không!” Nghiêm Chinh chớp nhoáng trả lời: “Tôi đã ký kết hiệp cầu, sau khi tốt nghiệp cũng trở thành mang đến xí nghiệp Kiều Sinh buôn bán, chỉ đơn giản là —— xí nghiệp Kiều Sinh chưa hợp có nguyện vọng của tớ, tôi sẽ rời khỏi C.ty sau khi mãn hiệp cầu, sáng lập một công ty khác có quy mô sánh có xí nghiệp Kiều Sinh.”
“Ha ha ha!” Kiều Hải Sinh nghe thấy nhanh chóng cười ha ha, “Cậu nói gì, không sợ bên tôi hủy vứt học bổng của cậu sao?” Ông thật sự yêu dấu đứa trẻ này, vô cùng tất cả cá tính.
“Tôi chưa thích nói láo!” yêu cầu hắn hư dữ ủy xà (>
“Ha ha! Thật đáng tiếc tôi chưa gồm đàn bà, còn nếu không chắc chắn bé nhỏ mang đến cậu!”
Nói dứt, hốt nhiên nhớ tới cháu gái năm nay bắt đầu mười tám tuổi. Chỉ đơn giản là, tuổi tác cách biệt hơi béo một chút!
Ông mỉm cười lắc lắc đầu, quan sát nghiêm chinh nói: “Tôi chưa ý muốn dùng khế cầu trói chặt cậu, có mục đích bên tôi chào bán học bổng này, cũng chẳng phải vị cố kỉnh xí nghiệp Kiều Sinh chọn đội ngũ nhân viên, thực chất là ý muốn công tác thiện.” Ông tất cả chút cảm thán nói: “Tôi sống hơn nửa đời người nhà, ngờ đâu tuổi già lại mất bé, chỉ giữ lại một con cháu gái bé dại.”
Ông thường nghĩ đây chắc hẳn rằng là ông trời trừng phạt ông đi! Bởi lẽ vì ông đã có được ngàn vạn tài phú, cũng rất ít công tác thiện, Như vậy ông trời bắt đầu đem đi Đấng mày râu độc nhất của ông như hình phạt. Đứa nhỏ này sau khi chết, ông chút ngộ ra, tự dưng bắt gặp chi phí đối có mình nhưng mà nói, thật ra thì cũng chưa quan trọng Như vậy, bởi vậy ông mới quyết định hàng năm quyên ra năm trăm vạn bốn hóa học kim, giúp đỡ học sinh nghèo đói học chăm sâu”
>> đọc thêm chuyên mục Truyện ngôn tình sủng
Lời này của Kiều Hải Sinh làm cho Nghiêm Chinh cảm giác thật kính nể.
Dù sao gặp mặt xấu số ai ai cũng gồm, nhưng lại sau khi chạm chán xấu số còn tồn tại chân tình giúp đỡ nhà bạn khác, ấy bắt đầu thật là đáng quý.
“Tôi chắc chắn đang quay về đây gặp mặt ngài!” Nghiêm Chinh tự nhiên nói.”Ân tình thiếu ngài này, tôi xác xắn đã chưa quên!”
Kiều Hải Sinh cùng bề mặt đầy nếp nhăn thoáng qua một tia bỡ ngỡ, cơ mà ngay sau đấy ông cười cợt nhạt một tiếng.”Cậu gồm tấm lòng này là có lợi rồi, tôi chưa đề xuất hồi báo.”
Dạo này, thành viên biết rằng biết ơn và tri ân đồ báo không các lắm, chúng ta trẻ tuổi này mặc dầu nói lời thề son sắt, nhưng sau khi thông qua cửa nhà này, tương lai của anh ý ta phải làm gì, ai chắc là hiểu rằng đây?
Dù sao, mục đích của ông là hành thiện, cũng không cầu hồi báo, gia đình trẻ tuổi này mang đến tuyệt đỉnh là nghiêm túc, còn khẳng định của anh ấy ta, ông đầy đủ không để ở trong lòng.
“Thật vui vì chưng được gặp cậu.” Kiều Sải Sinh đứng lên vươn tay về phía Nghiêm Chinh.”Hi vọng cậu chắc là học thành tài, xuất xứ xuôi gió!”
“Cám ơn!”
xung quanh Nghiêm Chinh đã là bình tâm không tất cả một ít biểu tình nào khác, dẫu vậy trong lòng tràn đầy cảm hễ cộng lòng biết ơn, anh chưa biện pháp nào sử dụng ngôn ngữ miêu tả cảm kích này, chỉ dường như ráng thật chặt bàn tay nhăn của ông.
bọn họ tứ góc nhìn nhau, trong mắt tất cả đầm ấm ôn tình, ai ai cũng không nghĩ tới, tám năm sau gặp mặt lại, cục diện so với hiện giờ chủ yếu chuyển đổi. . . . . .
Tám năm sau
“Nghiêm tiên sinh!”
Nghiêm Chinh đi ra sân bay, thư ký của anh ý —— Cận La đã chuẩn bị sẵn sàng hoàn thành xe hơi sang trọng, ngoại giả kính cẩn bắt đầu xe đến anh.
Trải qua tám năm ở tha hương cố gắng cùng thế, anh vẫn sớm chẳng hề Ngô Hạ A Mông ngày xưa. Ngay từ lúc còn học ĐH, anh liền nối internet thay một công ty được trả tiền cho chuyện, không chỉ cụ mình kiếm được một trăm vạn đầu tiên, lúc đã còn ở lớp Thạc sĩ cần đến vào lĩnh vực Bộ trường, bài bản kỳ hóa, thế các bạn kiếm vào một trăm ngàn thứ nhất, sau là thứ hai, thứ cha. . . . . .
cuối cùng anh cùng với tư mọi người nhà bạn cùng to lên ở cô nhi viện, cộng bình thường góp vốn kiến thiết ”tập đoàn Ngũ Hành” , anh hiện nay —— xem như công thành danh toại rồi.
Chẳng qua là trong trái tim của anh ý, tình nghĩa chưa bí quyết nào quên được trọng tâm nguyện, đó chính là chạm mặt lại ân nhân của anh ấy, tự thành viên nói cảm ơn hắn.
Bởi vậy anh sáng tạo trong lúc cần kíp trở về nước, chỉ vì chạm mặt ân nhân.
“Liên lạc với Kiều tiên sinh sao?”
Sau khi lên xe, Nghiêm Chinh chú ý đến hai mắt lại, mỏi mệt xoa bóp sống mũi, tính nghỉ ngơi.
Nghiêm Chinh sẽ bố mươi sáu giờ không được chợp mắt nghỉ ngơi thật tốt! Cách xử lý ngừng các bước ở Newyork, anh liền trực tiếp tiến về cảng hàng không mang đến Đài Loan.
Anh thật dành hết thời gian bắt đầu tất cả thời gian trở về nước Kiều Hải Sinh tài trợ hai năm khoản học phí gặp gỡ, vì chưng tiết kiệm thời gian, anh còn để Cận La trở về nước trước an bài xích.
Thật ra thì bắt nguồn từ đại học năm 3, anh thì có khả năng trả khoản học phí cùng sinh hoạt giá thành, bởi vậy chưa bao gồm được thêm một phân một tư trợ cung cấp nào của Kiều Hải Sinh, nhưng ơn tình của Kiểu Hải Sinh, anh cả đời cực nhọc quên.
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!
>> đọc thêm danh sách Truyện sắc