Đánh giá truyện Mùa Đông ấm hoa sẽ nở

Khi cô rơi vào Bước đường cùng, anh cũng như một điểm tựa để cô nương dựa. Khi trái tim anh chỉ còn là một vùng băng giá, sự tạo nên của cô ý cũng như ngọn lửa nhỏ, dần sưởi ấm áp cõi lòng anh.

Trình làng truyện Mùa đông ấm hoa sẽ nở

Tác giả: Tuyết ảnh Sương Hồn
Thể loại: Ngôn tình sủng

Trích đoạn truyện Mùa đông ấm hoa đã nở

bà mẹ vừa qua đời, Lam Tố Hinh biết mọi người tất yêu ở lại Thân gia được nữa.

chỉ là cô ngạc nhiên phần lớn Việc lại mang đến Cấp Tốc vì thế.

Đêm hè, ban đêm Black cũng như mực. Kế bên xa văng vẳng có tiếng sấm nhưng mà mưa vẫn lần khần chưa rơi xuống, trong phòng càng oi bức, giống hệt dòng lồng hấp. Lam Tố Hinh đóng chặt cửa sổ nhìn ra ngoài rồi lên giường đi ngủ.

nóng, cực kỳ ấm. Cảm hứng ấm bức ép chặt cơ thể khiến mồ hôi túa ra bẩn nháp. Mẫu quạt điện cánh nhỏ dại lạch phạch, nhẹ nhàng thổi hồ hết làn gió mát dịu, sau khi trằn trọc hồi chậm trên chiếc chiếu cói, Lâm Tố Hinh dần chìm vào giấc ngủ. Trong giấc mơ màng, Ngoài ra cô nghe thấy góc cửa buồng phát ra tiếng cót két khe khẽ. Ngay sau ấy, một luồng khí kỳ dị xộc thẳng vào mũi cô.

giây phút đấy, Lam Tố Hinh sững sờ tỉnh giấc. Cô mở bừng mắt, ngay chớp nhoáng nhận thấy một cơ thể to lùn, bốc mùi nồng nặc đang chậm rãi tiến về phía đầu giường. Hắn ta có đôi mắt đá quý vẩn đục, lóe sáng có thể dã thú trong bóng đêm.

Lam Tố Hinh mau chóng thò tay xuống dưới gối, rút ra một nhỏ dao sắc, chuyên sử dụng để ngã dưa hấu. Lưỡi dao sáng loáng, quét một mặt đường dài có thể sao băng, ánh chớp rạch ngang khung trời đêm.

“Á!” Sau một tiếng kêu thảm thiết, ông ba dượng Thân Đông Lương của cô bao bọc lấy mồi nhử vai đề xuất, xẻ xuống đất. Máu phun tung tóe lên tường và sàn nhà.

“Mày… nhỏ nha đầu chết tiệt… nhỏ chó loại thối tha…”

Mò được vào phòng Lam Tố Hinh tuy nhiên Thân Đông Lương bắt buộc nghĩ được cô lại giấu dao ở bên dưới gối. Hơn thế, cô cô gái thoạt chú ý dường như mảnh mai, yếu ớt này lại có vẻ chém mang lực béo cho chũm. E là xương bả vai của hắn cũng bị thương, hắn đau cho mức ngã nhào xuống sàn, lăn lộn.

Máu cũng bắn tung tóe lên mặt Lam Tố Hinh sau khi cô vung dao chém ông bố dượng, cánh tay run lẩy bẩy khiến con dao rơi xuống sàn gạch, kêu “choang” một tiếng. Toàn thân run rẩy, cô chạy ra mở bao phủ, lôi dòng túi vẫn xếp sẵn ăn mặc quần áo, kéo ô cửa lớn, chạy thật cấp tốc ra mặt đường, quăng quật lại phía sau chuỗi lời mắng chửi hung ác của ông bố dượng.

Từ hôm nay, biệt thự cũ kĩ, chật bé nhỏ này hầu hết không còn xúc tiến gì tới cô nữa.

Thoát khỏi tòa căn hộ chung cư kiểu cũ, sau khi chạy được một đoạn khá xa, các bạn Lam Tố Hinh mềm nhũn, cô dựa lưng vào một góc tường, từ từ ngồi xuống. Bao gồm cả công sức của con người Trong khi cạn sạch, khung hình cảm cúm cho mức bất động đậy nổi. Chỉ bao gồm mẫu nước mắt ấm hổi là không chấm dứt chảy trôi…

Trời càng lúc càng sáng.

Lam Tố Hinh xách túi hành lý, đi cho cửa hàng ăn uống Cấp Tốc địa điểm cô làm bổ sung. Lúc bà chủ cho mở quán, thấy được cô thì vô cùng đỗi ngạc nhiên. “Cháu có tác dụng gì ở đây thế này? Vứt nhà đi hay sao?”

“Bà nhà, con cháu có thể tạm thời ở lại quán một, hai ngày được chưa ạ? Thuê được căn nhà rồi con cháu đang đưa đi ngay.”

“Cháu cắt đứt gần như quan hệ mang cha dượng rồi à?”

Từ khi còn học trung học, khi không tất cả tiết hoặc số đông dịp nghỉ lễ, nghỉ hè, Lam Tố Hinh sẽ thường tới quán ăn Nhanh này làm bổ xung. Hiền thê ck công ty quán cũng biết sơ sơ cảnh ngộ của cô ấy. Trước bài toán của bà, tròng mắt cô đỏ hoe, nghẹn lời chưa nói được gì. Bà công ty quán nhìn sắc bên Lam Tố Hinh, thở nhiều năm một tiếng, quả nhiên bà đoán không sai. Tiệm ăn uống nhanh vừa mở cửa, phần đa công nhân và khách có thói quen uống chè buổi sớm bọn lượt kéo cho, bà chưa hỏi cô nữa.

“Tố Hinh, cứ công tác đi sẽ. Chuyện này để lát nữa hẵng nói.”

tất bật mang lại tận hai chiều tối, các bước bận bịu new coi như ngừng một phần. Chiều tối có người khác ráng ca, cô có thể nghỉ ngơi được rồi. Lam Tố Hinh định đi mua phòng trọ, trước khi đi, cô chính thức quyết định thỉnh giáo đồng nghiệp Trương Mỹ Lan, gia đình bao gồm kinh nghiệm dài hạn trong câu hỏi tậu phòng trọ.

Trương Mỹ Lan hỏi: “Cô mong muốn thuê phòng như nuốm nào? Gồm điều kiện gì không?”

“Chỉ yêu cầu rẻ tiền, ở được là được, không còn điều kiện gì khác.”

“Chỉ bắt buộc có giá thấp tiền là được ư? Căn nhà khu thành Tây cực kỳ có giá thấp, tuy vậy nơi ấy vừa xa xăm vừa hẻo lánh, làm chủ chữa trị an thì thiếu cẩn trọng, lỏng lẻo, cô dám ở đó không?”

Một teen girls đơn thân đương nhiên không dám ở một vị trí thống trị chữa an lỏng lẻo rồi, Lam Tố Hinh mau lẹ lắc đầu.

“Phòng ở phần nhiều nơi khác, dù bé nhất, dong dỏng nhất, sơ sài nhất thì một tháng cũng phải mất cho một nghìn tệ. Tiền lương làm cho bổ sung hằng tháng ở quán nạp năng lượng cấp tốc này còn chẳng đủ trả tiền thuê ngôi nhà. Tố Hinh, tốt nhất cô cần thử tìm xem có người nào mong muốn thuê phòng cộng chưa đó.”

Tố Hinh thấy số đông lời Trương Mỹ Lan nói không hẳn là chưa tất cả lý. Thực ra, thời gian gần đây, cô liên tục cháp vá tin tức về buồng cho thuê theo giờ ở khắp khu vực. Phòng trọ trong thành phố phệ quả thực cực kỳ đắt đỏ, mà lại cô chưa nản lòng, chiều nào cũng rắc chút thời gian để đi tậu, hy vọng người nhà may mắn chạm chán được một căn nhà có lợi nhưng mà báo giá lại rẻ.

cố nhiên, ấy chỉ cần vọng tưởng hão huyền nhưng thôi, trong thị trường vật chất lên ngôi, giữa chốn đô thị phồn hoa này, gồm cái gì được có tên thường gọi là hàng tốt giá rẻ chứ? Ngoại giả, nơi đâu cũng như vậy, đầy đủ buộc phải nộp trước bé nhất bố tháng tiền căn nhà để đặt cọc, ngặt nỗi bên trên bạn Lam Tố Hinh bây chừ chưa gồm ngần ấy tiền.

Chín giờ buổi tối, cô quay lại cửa hàng nạp năng lượng nhanh. Giờ này quán ăn nhanh chỉ còn lưa thưa vài vì chưng khách, bà nhà vẫn ngồi trước quầy thu ngân, tính các khoản thu nhập của ngày hiện nay. Lam Tố Hinh đứng lân cận, im lặng hóng bà ta tính toán kết thúc, xốc lại dũng khí, nhắc lại lời ban sáng: “Bà công ty, đêm nay con cháu có vẻ ở lại cửa hàng không ạ?”

>> xem thêm thể loại Ngôn tình cao h

Cô bỗng dưng thấy gia đình bạn giống như một chú chó bé dại đã quẫy đuôi xin ăn, chẳng phải cô chưa bao gồm lòng tự tôn, không cảm thấy xấu hổ, nhưng nếu phải qua đêm ko kể đường thì chắc chắn còn khó khăn coi hơn gấp bội phần. Trong cửa hàng ăn uống tuy chưa tất cả chăn ấm áp, đệm êm dẫu vậy chỉ có xếp vài ba cái bàn lại với nhau, Có thể tạm coi như là giường; còn chăn thì đã được khăn trải bàn, đã càng tốt hơn ngồi một mình ở đầu con đường mang đến sáng.

Bà chủ ngẩng đầu chú ý cô, nở nụ mỉm cười ôn hòa. “Tố Hinh à, con cháu mang đến đây. Bác tất cả chuyện ao ước nói sở hữu con cháu.”

mọi mọi người làm cho công vẫn thu dọn cửa hàng xong xuôi cũng như ra về cả, chỉ cần ông nhà, kiêm nhà bếp trưởng sẽ ở trong bếp, cẩn trọng kiểm tra bếp ga, vòi nước, nguồn điện sẽ tắt cảnh giác hết chưa. Của nhà ăn uống giờ đây chỉ với một người bà công ty và Lam Tố Hinh, bà ta nhiệt tình, kéo cô ngồi xuống, hỏi: “Tố Hinh à, mẹ cháu mất rồi, cha dượng lại không lo mang lại cháu, sau này con cháu định cụ nào?”

Sau này ráng nào ư? Lam Tố Hinh chưa từng nghĩ mang lại bài toán này. Bây chừ cô chỉ lo ngại nên giải quyết chuyện cơm ăn uống, khu vực ở trước mắt ráng nào, đây mới là câu hỏi cấp bách nhất.

“Cháu cũng phân vân nữa!” Giọng cô biểu thị sự bất lực.

“Cháu thi đỗ đại học rồi, lúc này học phí tính cầm nào? Ai sẽ nộp mang đến cháu?”

Lam Tố Hinh thấy lòng đau xót, bây chừ cô còn trung ương trí đâu để nghĩ đến câu hỏi tiền học phí nữa, chưa xiêu bạt chỗ đầu đường xó chợ đang là tạ ơn trời đất lắm rồi.

“Tố Hinh, bác bỏ có phương pháp này…” Bà nhà ngại ngùng nói.

Vừa nghe nói biết cách, mắt Lam Tố Hinh sáng lên, cô khẩn thiết nói: “Bác có phương pháp gì, nói cháu biết mang.”

Bà chủ băn khoăn một lát rồi nói: “Cháu biết đấy, đàn ông cả A Đống nhà bác bỏ vị sức khỏe hơi yếu đề nghị vẫn chưa được kết hôn. Con cháu là một teen girls có lợi, dáng gia đình bạn ưa nhìn, lại thật thà, nếu con cháu có tác dụng con dâu chưng, bác bỏ nguyện sẽ giúp cháu nộp tiền học phí để con cháu có lẽ học ĐH.”

Lam Tố Hinh ngẩn ra, nam nhi cả của bà nhà lúc nhỏ bị tai nạn xe, cụt một chân, thành chúng ta tàn phế, ngoài ra, tính biện pháp anh ta cũng thay đổi, biến thành một thành viên gia đình bao giờ cũng cổ quái và trầm uất, không tất cả teen girls nào thích nổi anh ta. Cứ Vậy nên mang lại năm anh ta cha mươi tuổi, em trai, em gái phần đông lần lượt kết hôn, sinh bé, chỉ việc anh ta vẫn còn cô quạnh buộc phải tính tình càng lắng dịu. Cồn bắt gặp bất kể bạn gái trẻ tuổi, đáng yêu nào, mắt anh ta cũng sáng lên, say mê nhưng cũng đầy oán hận nhưng mà quan sát châm bẩm.

đông đảo bạn gái bao gồm chút nhan sắc có tác dụng trong cửa hàng ăn cấp tốc này phần đa bị anh ta chú ý chòng chọc Như vậy, nhất là Lam Tố Hinh. Ánh mắt đấy sắc nhọn như các chiếc gai, đâm con người mang lại mức body nổi da chơi ngu. Bởi vậy, những lần thấy được anh ta đến quán ăn, Lam Tố Hinh những mua giải pháp tránh bên. Nhưng lại bây chừ, bà nhà lại bảo cô có đồng ý lấy anh ta…

Sau cơn bàng hoàng, Lam Tố Hinh chỉ biết cười cợt khổ. Bên trên trần gian này, thành viên gia đình chịu đựng giúp sức nhà bạn khác vô điều kiện trong lúc nặng nề chắc rằng siêu hiếm, còn nhà bạn thừa nước đục thả câu ở đâu cũng có.

“Xin lỗi, bà công ty, con cháu mới vừa tròn mười tám tuổi, cháu không mong mỏi kết hôn sớm vì thế.”

mặt bà chủ mau lẹ chảy dài. “Tùy con cháu ráng, bác bỏ cũng thấy cháu đáng thương buộc phải new download vấn đề vào chúng ta. Con cháu không hiểu ý tốt thì thôi núm.”

Lam Tố Hinh cũng biết ý, không nhắc mang đến chuyện ở nhờ cửa hàng ăn uống nữa, cô bước vào ở trong phòng chuyển đồ, lấy hành lý rồi bước đi xung quanh. Bà chủ quan sát cô rời đi, nhướng mắt, bĩu môi một loại, tỏ vẻ không sử dụng rộng rãi.

Thẫn thờ Bước vô định, Lam Tố Hinh tự nhiên thấy được bạn cộng lớp – Tôn Chí Cao. Cậu ấy vẫn đi cùng cặp cung phi ông chồng trung niên bước ra từ trung tâm thương mại bên đó mặt đường, dĩ nhiên sẽ là bác mẹ cậu đó. Nhìn thấy cô, cậu ấy vui mừng chào hỏi: “Lam Tố Hinh!”

Thấy cánh mày râu vui mừng xin chào một cô gái, cung phi ông chồng nhà họ Tôn chú tâm nhìn Tố Hinh. Cô tự dưng cảm giác cực kỳ khó xử, một ngày giữa tháng Sáu oi ả, làm việc trong quán ăn uống hơn nửa ngày, lại đội nắng, chạy không tính con đường hơn nửa ngày nữa, tổ ấm đầy mồ hôi, tèm lem mà lại không tất cả ở chỗ nào để tắm rửa. Cảm thấy người người trong gia đình chua lòm, mặt bám dầu, chắc chắn chưa ăn nhập gặp thành viên khác, tuy vậy chưa tất cả chỗ nào để tránh, cô đành miễn cưỡng cười cợt. “Chào cậu, Tôn Chí Cao.”

“Cậu mang hành lý đi đâu vậy? Chuẩn bị sẵn sàng cho Học viện buôn bán nhập học à? Vẫn còn hơn một tháng nữa new khai giảng. Số điện thoại liên lạc của cậu là gì? Hôm đấy tổ ấm cộng cậu đi nhập học, được không?”

Tôn Chí Cao và Lam Tố Hinh cùng thi vào Học viện kinh doanh buôn bán của city.

Lam Tố Hinh cúi đầu chưa nói, Tôn Chí Cao thấy cô có thể khác nhau, liền thân thiết hỏi: “Cậu… có nên xảy ra chuyện gì rồi không?”

mang Các bạn thanh nữ học cùng lớp, Tôn Chí Cao có một không hai thân thiện mang Lam Tố Hinh, các loại tình cảm giữa cánh mày râu và phụ nữ này bình thường chỉ đơn giản là sự ái mộ và yêu thích. Mà lại Lam Tố Hinh luôn cố ý tránh né cậu ta, một nguyên nhân là cô không mong mỏi phân trung ương trong bài toán học tập; hai bởi vì dáng vóc cũng như tướng mạo của cậu ta cực kì bình bình, cảm thấy không được mê lực để cô phân trung khu. Tuy vậy hiện thời, bất thình lình nghe được một Việc đầy vồ cập, cô siêu cảm động, nước mắt bất giác ứa ra.
>> xem thêm phân mục Truyện sắc

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *